Trong Thạch Tuyền động, lửa chập chờn lúc sáng lúc tối, soi rọi khuônmặt âm trầm của Tống Phúc. Hai má hắn hõm xuống, cặp mắt loang loángnhìn chằm chằm vào con ngột ưng được phác thảo bằng vôi.
Sau trận chiến ở Thanh Phong huyệt, Thanh Ưng Bang hiện giờ chỉ còn lại sáuhuynh đệ, bằng vào lực lượng này mà muốn báo thù Tiếu Trường Đình quảthật chẳng khác nào lấy trứng chọi đá. Tình thế trước mắt buộc Tống Phúc cần phải chờ đợi thời cơ, buộc phải liên thủ với bọn thị vệ để nhờchúng giúp đỡ trong việc tróc nã nhi tử của Lôi Chấn Hoàn.
Đầulĩnh thị vệ La Hán Trùng là người gian trá, tâm ngoan thủ lạt. Tống Phúc lo lắng bọn thị vệ trợ giúp bắt nhi tử của Lôi Chấn Hoàn xong thì sẽmang đến quan phủ để lập công lĩnh thưởng. Nghĩ đến việc này, các cơthịt trên mặt Tống Phúc co giật liên tục: "Hừ, đừng tưởng Tống Phúc talà một kẻ ngu ngốc mà định dùng kế nhất tiễn hạ song điêu!" Hắn chẳng hề sợ bọn thị vệ, quan quân vì trong núi bọn chúng cũng như người mù, đừng nói chuyện tróc nã mà ngay cả cái bóng của hắn cũng đừng mong chạm đến. Hắn chỉ sợ Tiếu Trường Đình với một thanh Bát Quái Kim Đao cùng mườihai mũi Hưởng Kim Tiêu có khả năng trấn áp quần hào, uy trấn võ lâm. Chỉ cần Tiếu Trường Đình phát võ lâm đại thiếp, các bang phái từ khắp nơikéo đến, Tống Phúc gã như bị rơi vào thiên võng, có chắp thêm cánh cũngkhông thể thoát được. Lần này Tiếu Trường Đình hỏa thiêu Tam Phật Đườngnhưng vẫn chưa chịu dời đi, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-kiem-kim-tieu/10058/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.