Trong hình hai người ấy đang đứng cùng nhau, nhìn về phía mọi người cười lạnh, đột nhiên hòa thượng béo xoa đầu, một ít thi cổ màu đỏ bò ra, máu tươi chảy thành từng vũng. Đầu của bà Vương cũng tự nhiên rơi xuống.
“Cứu tôi, cứu tôi với… Đau quá…”
Tiếng kêu cứu của hòa thượng béo trước khi bị thi cổ gặm nhấm ai oán kêu vang, rất nhiều người không có dũng khí nhìn lại, hai chân run lẩy bẩy như lá thu rơi trong gió, đúng lúc này, khóe miệng hòa thượng béo nhếch lên một điệu cười quỷ dị, Bách Hợp bình tĩnh hỏi: “Sinh Tử có số, thần về miếu, quỷ về mộ, yêu ma quỷ quái về rừng núi, các ngươi đi theo chúng ta làm gì?”
“Cứu tôi, cứu chúng tôi với… cứu tôi…” Hòa thượng béo nghe Bách Hợp nói vậy, vẻ mặt đầy giận giữ thò tay chộp vào đám người, người đứng cuối bị dọa cho vỡ mật, sợ đến xanh mặt, cơ thể cứng đờ không kịp trốn tránh.
Tay hòa thượng béo còn chưa kịp đụng với vai người kia “Thiên địa vô cực, càn khôn hữu tự, âm dương hữu đạo, cấp ngã phá!”
Tiếng niệm chú của Bách Hợp vang lên, cô cầm một lá bùa trên tay, chú ngữ chưa đọc hết, lá bùa đã được ném tới. Khuôn mặt của hòa thượng béo và bà Vương cười trong màn ảnh lúc nãy vẫn còn toe toét, nhưng tiếng cười lại sắc lạnh: “Cứu tôi, cứu tôi…” Tiếng quỷ gào khóc rơi vào tai mọi người khiến cho thần hồn điên đảo.
Trong nhà cổ âm khí quá mạnh, bà Vương và hòa thượng béo bị chết quá thảm nên trong thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699756/chuong-1194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.