Edit: Nayuki
Beta: Sakura
Cửa tựa như miệng của con thú lớn được mở rộng ra, nó lạnh lùng nhìn đoàn người dần dần đi vào mồm mình.
Càng đi đến gần, càng nghe rõ những tiếng “ken két” vang vọng, giống như tiếng vang của chiếc xích đu cũ kỹ hoen rỉ, một chút thoáng qua vô cùng có tiết tấu khiến người nghe lông tơ tự động dựng đứng.
Bách Hợp nhẫm lên bậc thang đột nhiên dừng lại. Đoàn người phía sau nghe thấy âm thanh này sởn hết cả gai ốc, có người còn không dám ngẩng đầu lên, lo sợ hỏi: “Sao không đi tiếp nữa? Tiếng này là tiếng gì?”
“Bên trong có ai không?” Trang Thiên Minh cũng cảm thấy run run da mặt, hai chân cũng run. Dù đã sống đến từng này tuổi, không còn nhỏ nữa, dù cũng có ít nhiều kiến thức, nhưng tiếng động này vang lên cũng cảm thấy sợ hãi, lời vừa ra khỏi miệng, toàn thân mọi người run rẩy, trừng mắt, tuyệt vọng không nói nên lời.
Trong nhà cổ trăm năm không có người ở, trước khi bọn họ đi vào bên hiệp hội đã thuê máy bay thăm dò, khi đoàn người đến đây đất đầy cỏ dại, không giống như có người đã đi vào, vậy mà bên trong lại có tiếng vang, có người thở dài một hơi, nuốt nước miếng: “ Hay là quay về đi!”
Đến tình trạng này, dù người trong hiệp hội hứa hẹn sau khi trở về sẽ chia cho mỗi người một số tiền không nhỏ, nhưng tiền nhiều hơn nữa cũng không còn mạng mà nhận. Lúc này có người lên tiếng muốn quay về, số người còn lại cũng lung lay muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699755/chuong-1193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.