Edit: Nayuki
Beta: Sakura
“Ah ah ah… ông Trang cứu tôi, cứu tôi với.” Hòa thượng trung niên giọng nói run cực độ, một người đàn ông lớn như vậy, giờ lại sợ đến hai chân run rẩy, Trang Thiên Minh thấy tình cảnh này cũng hoảng sợ, cả đời chưa từng gặp qua việc kỳ lạ cổ quái như vậy, ông ta sốt ruột, không biết phải làm sao.
Kẻ không sợ trời không sợ đất như Thẩm Xuân, thấy vậy cũng bị dọa sợ tè ra quần, thật sự sợ đứng dậy tỉnh dậy chậm một chút sẽ bị đám côn trùng này bò lên.
“Đừng loạn!” Bách Hợp thấy có người muốn chạy, cũng kỳ quái, mới vừa rồi từ cửa vòm đi vào, bây giờ xem xét lại làm gì còn cái cửa vòm nào, gần đây đều là hòn non bộ cùng với ao cạn, ngược lại dây thường xuân bên cạnh lại vô cùng tươi tốt.
Cảnh sắc ẩn hiện trong sương mù, làm cho người ta cảm thấy là đã nhớ nhầm, cũng chưa từng đi qua cái cửa vòm nào, cũng không có việc đốt sâu róm, hay là thực sự có một cái cửa vòm nhưng giờ đã biến mất.
“Cứu mạng, có quỷ!” Lúc này dù ngốc thì nguyên đám người cũng biết là có gì không đúng, vốn là đi vào tòa nhà điện thoại không có tín hiệu, ngay sau đấy lại hết pin, không thể liên lạc với bên ngoài, quan trọng hơn là càng đi vào càng gặp đám côn trùng kỳ quái đáng sợ, bây giờ không có đường đi, rõ ràng đang là buổi sáng mà nhìn lên trời lại như là buổi tối, mọi người gào khóc thảm thiết, chính giữa hòa thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699753/chuong-1191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.