Edit: Mèo Ú
Beta: Sakura
Trương Hồng Nghĩa có chỗ ưu tú của hắn,ưu điểm của hắn chính là hắn có lỗi liền nhận lỗi, mấy ngày nay ở chung, có thể thấy tính tình hắn rất nóng nảy, nhưng đối với người của mình lại rất tốt, nếu như cùng hắn làm phu thê bình thường, cả đời như thế chưa chắc sẽ không bằng với việc gả tiến hậu phủ kia, tuy hắn không có tiền, nhưng nguyện ý kiếm tiền cho thê tử, mấy ngày nay bị cô đánh, luôn hô hào nam tử hán có thể chết nhưng không thể chịu nhục, lại ở trước mặt cô bị đánh chạy tán loạn, không dám đánh trả.Một người nam nhân như vậy, mặc dù không thể so sánh với xuất thân cùng dung mạo của Diệp thế tử, nhưng nếu để sống qua ngày, hắn tốt hơn Diệp thế tử nhiều, đáng tiếc nguyên chủ lại không có phát hiện điểm này, cùng hắn ở chung mấy năm, lưu lại lại tất cả đều là sợ hãi hắn, phu thê nhiều năm, quả thực đồng sàng dị mộng, vẫn chỉ nhìn được bên ngoài của hắn.
Nghĩ tới đây, Bách Hợp nhìn khuôn mặt to màu đồng kia của Trương Hồng Nghĩa, trong mắt lộ ra mấy phần mềm mại, trong lòng cô thở dài, nghịch nghịch tóc:
“Xin lỗi thì không cần, nhưng ngươi phải giặt sạch áo bông đi.”
Hắn vừa nghe Bách Hợp nói như vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, lúc đầu Bách Hợp mặt âm trầm còn khóc, hắn còn tưởng Bách Hợp tức giận thật, lúc này thấy cô lại đánh mình, biết cô không có để trong lòng, người vợ mà hắn mua này không sợ hắn, nói thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699567/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.