Trong điện thoại di động giọng nữ ngọt ngào máy móc lặp đi lặp lại: số điện thoại quý khách gọi hiện đã tắt máy! Sorry, the…
Triệu Lâm ngây ngốc nghe giọng nữ trong điện thoại lặp đi lặp lại mấy lần, mãi đến khi điện thoại tự ngắt mới thôi, trên mặt hắn còn sự vui vẻ nửa chừng, bỗng hắn vừa khóc vừa cười, hai cảm xúc chênh lệnh bao phủ, hắn cầm chặt điện thoại trong tay, ôm bảng hiệu bên trạm xe buýt, dùng sức đập!
Sáng sớm ngồi chuyến xe buýt đầu tiên, hắn cúi đầu, bộ dáng mất hồn, tài xế nhắc hắn bỏ tiền mấy lần, hắn làm như không nghe thấy, khu dân cư này rất ít người đi xe buýt, tài xê nói mấy lần, nói hắn không có tiền thì nên xuống xe, Triệu Lâm đứng trong xe không nhúc nhích, cuối cùng tài xế chịu thua, xem mình không may, lái xe vào trung tâm thành phố.
Khi trở lại dưới nơi thuê phòng cũ nát, Triệu Lâm tay xách quần áo, sắp khóc ra tiếng. Một đêm không ngủ, hai mắt hắn tràn đầy tia máu, đứng thời gian dài, hai chân hắn sắp không cảm giác được, hắn kéo thân thể mệt mỏi lên lầu, vừa lúc gặp được Bách Hợp ra ngoài, khi nhìn thấy Bách Hợp, mắt hắn nhanh chóng đỏ lên, quần áo trong tay thả xuống đất, môi giật giật, lại không nói ra một lời.
“Triệu Lâm? Sao anh lại ở đây.” Bách Hợp hỏi một câu, Triệu Lâm khóc ra tiếng, thấy Bách Hợp mặc quần áo như muốn đi làm, hắn hít mũi: “ Bách Hợp, vợ à, vợ à, anh biết sai rồi. Anh thật sự sai rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699513/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.