Edit: Jolly
Beta: Sakura
Nhưng lúc này Phong Ninh lại sợ Bách Hợp giận cậu, tuy cậu cắn răng phân phó người khác làm vậy cũng đã chuẩn bị tốt lời xin lỗi giải thích, cậu vừa mở miệng thì Bách Hợp đưa tay nâng mặt cậu, cậu vừa rồi phân phó người bán cha Tả ngữ khí sát phạt quyết đoán, bây giờ lại đứng ngồi không yên, ngón tay Bách Hợp vuốt ve, cậu híp mắt cảm nhận khóe miệng cong lên biểu tình có chút ngốc.
“Bán ông ta xa chút, đừng để ông ta quay về nữa.” Phong Ninh nguyện ý giúp cô chuyện này, hơn nữa xử lý triệt để hơn, Bách Hợp lại không phải nguyên chủ thật sự, cô không có chút cảm tình nào với cha Tả, người đó trước kia bán con gái được 5 ngàn đồng, không để ý đến sống chết của con mình, giờ bị người bán kết cục cũng là đáng đời, cha Tả nhận báo ứng của ông mà thôi, Bách Hợp không sẽ vì chuyện này mà trách Phong Ninh, ngược lại chỉ muốn cảm ơn cậu.
Phong Ninh ngẩn người, thấy Bách Hợp muốn rút tay về, cậu vội đưa tay kéo tay Bách Hợp áp tiếp trên mặt mình, một hồi lâu sau cậu mới cười rộ lên, sau khi Bách Hợp nói dứt lời liền tựa vào ghế không lên tiếng nữa, cô không có hành động theo cảm tình muốn xuống xe cứu mẹ Tả, lời nói ra có chút lãnh đạm. Nếu như hôm nay cô xuống xe cản ngăn mẹ Tả và cha Tả ra, đến lúc đó không những không cứu được mẹ Tả, ngược lại đem mình góp vào. Chỉ có chờ đến lúc cha Tả bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699273/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.