Bách Hợp đưa tay kéo cánh tay Phong Ninh đang che mắt mình ra, cậu thuận theo rút tay về, hiển nhiên Phong Ninh cũng phát giác những lời cầu hôn vừa rồi của mình không được cảm động, không được Bách Hợp đồng ý, môi cậu trắng bệch vẻ mặt thất vọng nhưng lại cố nén, không bối rối như lúc Bách Hợp nói muốn chia tay trước mặt dì Vương nhưng cậu lại im lặng chờ đợi, điều này càng khiến cho người ta cảm thấy đau lòng hơn.
“Phong Ninh…” Bách Hợp đá đá tấm chăn, cậu không đợi Bách Hợp nói hết câu, đột nhiên ôm cả chăn lẫn người kéo vào trong ngực: “Anh mặc kệ, dù sao em là vợ anh, nếu ai dám có ý định gì với em, anh chỉnh chết nó! Em cũng không chạy được, em không được nói là không đồng ý, bằng không cứ ăn sạch em trước, không cần đợi tới lúc kết hôn!”
Vừa nãy cậu còn ra vẻ hào phóng muốn cho mình cơ hội cự tuyệt, lúc này bản tính bá đạo lại lộ ra, Bách Hợp sớm biết tính cách cậu không dễ nói chuyện, một khắc kia còn vẫn còn đang thấp thỏm sợ hãi bị cự tuyệt, nhưng vừa quay đi lại trở mặt, vẫn là bộ dáng hung hăn càn quấy, ánh mắt có chút đỏ lên, biểu tình chăm chú, hiển nhiên cũng không phải nói giỡn. Lỗ tai Bách Hợp có chút nóng lên, không nhịn được trừng mắt liếc cậu một cái, nhìn như bình tĩnh nhưng hai gò má đã ửng hồng, đẹp hơn khi trang điểm, Phong Ninh đang đấu tranh nhưng khi nhìn thấy Bách Hợp trừng mắt liếc xéo mình thì trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bia-do-dan-phan-cong/1699272/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.