Khoảng ba giờ chiều, Cố Phi đang ngồi ở bàn làm việc xử lý công việc, hắn đã thay quần áo, vẻ mệt mỏi trên mặt đã giảm đi rất nhiều, trở lại với bộ dáng nghiêm nghị, đoan chính và lạnh lùng khó tiếp cận.
Bên ngoài có tiếng gõ cửa, Cố Phi cũng không rời mắt khỏi tài liệu trước mặt, chỉ nhẹ nhàng nói: “Mời vào.” Vốn tưởng rằng người bước vào sẽ là trợ lý hoặc thư ký, nhưng lại không phải.
“Này, Cố Phi còn đang bận công việc, quả nhiên là người bận rộn.”
Cùng với tiếng bước chân, trong văn phòng vang lên một giọng nói đùa cợt, Cố Phi cuối cùng cũng rời mắt khỏi đống tài liệu, ngẩng đầu mỉm cười nhìn An Cảnh bước vào và ngồi trên ghế sofa.
Tâm trạng của Cố gia bây giờ rất tốt, sắc mặt có vẻ dễ gần hơn bình thường rất nhiều, thậm chí còn vui vẻ nói đùa: “Dù bận đến mấy cũng không bận bằng một ngôi sao lớn đâu.”
“Ngọn gió nào thổi cậu tới chỗ tôi đây.” Cố Phi đứng dậy, đi tới sofa bên cạnh An Cảnh ngồi xuống, rót một ly nước sôi để nguội đẩy tới trước mặt An Cảnh.
An Cảnh suy nghĩ một chút: “Ừm... Gió Đông Nam.”
“Tôi vừa kết thúc một hoạt động offline, tình cờ đi ngang qua đây nên ghé qua để tạo cảm giác tồn tại. Nếu không, tôi sợ với lịch trình bận rộn của Cố tổng đây, sẽ quên một người nhỏ bé như tôi.”
Cố Phi: “Mỗi ngày tôi đều thấy cậu trên tiêu đề giải trí.”
“Như vậy hóa ra cũng tốt.” An Cảnh nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-van-nguoi-ghet-sau-khi-trung-sinh-bao-hong-toan-mang/3578578/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.