Sớm, bìa rừng phía tây doanh trại.
Những đợt gió lướt ngang, trượt nhẹ trên từng phiến lá xanh mướt.
Tia nắng nhàn nhạt xuyên qua từng kẽ hở, hắt lên khuôn mặt thanh tú của mỹ nhân, Vu Nguyệt Cơ vén tà váy luồng vào phía trong người, nghiêm túc xới đất.
Động tác tay vô cùng thuần thục và tỉ mỉ, rất nhanh sau đó, Vu Nguyệt Cơ đã có thể đem nguyên vẹn rể cây lên, cẩn thận đặt loài cây kia vào bên trong giỏ nan trúc phía sau lưng. Hoàn thành xong, nàng mới hài lòng đứng dậy, tùy tiện phủi lớp đất bám trên mu bàn tay.
Đột nhiên, ánh mắt dán chặt lên nhánh cây cổ thụ cách đó không xa, sắc vàng phát ra từ thân dây leo quấn quanh cành cổ thụ đã thu hút nàng, Vu Nguyệt Cơ thất kinh hét lên: “Kim ngân hoa*? Không ngờ lại chính là kim ngân hoa.”
Kim ngân hoa*: Một loại dây leo thân quấn thường xuất hiện ở đồi núi, hoa màu trắng sau đó sẽ chuyển vàng, là một loại dược liệu.
Đáng tiếc, Kim ngân hoa lại chọn bám vào cổ thụ cao lớn như vậy, nàng đăm chiêu một lúc cũng không tìm được cách hái xuống, cũng chẳng nhận ra bản thân đã đi vòng thân cây hơn mười lần.
Trên sườn núi, một nữ nhân cố chấp bám vào cành thụ, nhọc tâm cả nữa ngày mới miễn cưỡng trèo đến bên cạnh dây leo Kim ngân hoa. Vu Nguyệt Cơ đến thở cũng không dám dùng lực, trán trơn mịn đã nhiễm một lớp mồ hôi lạnh, nàng nghiêm túc hái từng đoạn dược liệu ôm vào người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-tuong-quan-nhin-thau-tam-can/3415353/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.