Màu đen của ban đêm tràn vào xe, tiếng gió bên ngoài không ngừng cọ xát cửa sổ càng đẩy bầu không khí trầm mặc bên trong lên đến đỉnh điểm.
Từ chung cư đến biệt thự bên bờ biển, hai người cũng chưa nói câu nào, trong lòng đều đang đè nặng cảm xúc.
Bỗng nhiên, có vài giọt mưa bắt đầu lác đác rơi lên cửa kính, không trung giống như đang đè nén cái gì đó, mặt biển cũng không bình tĩnh.
Một đường chạy đến trước cửa nhà, Cận Ngôn đã dừng xe từ lâu, nhưng Chu Thụ vẫn còn ngồi trên ghế phát ngốc một hồi mới chậm chạp cởi bỏ dây an toàn.
"Anh vào nhà đây." Chu Thụ nói xong liền đưa tay chuẩn bị mở cửa.
"Ca... Còn em?" Cận Ngôn bắt lấy tay anh, Chu Thụ hạ thấp ánh mắt.
Anh chau mày trầm mặc một lát, gian nan làm ra quyết định, "Em về nhà trước chờ anh, được không?"
Chu Thụ lúc này bức thiết muốn một mình lẳng lặng sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, anh cũng muốn một lần nữa thử gọi Chu Đóa, xem xem có thể được đến đáp lại hay không.
Cận Ngôn yết hầu căng chặt, cậu hoãn hoãn, nhẹ nhàng gật đầu, "Vâng, vậy anh có thể đồng ý với em một chuyện không, hết giận liền nói với em?"
Âm cuối đã mang theo cầu xin, Chu Thụ nghe vào tai, trong lòng cũng có chút nhức mỏi.
"Được, anh bình tĩnh rồi liền sẽ đi tìm em."
Chu Thụ đi rồi, Cận Ngôn vẫn ngồi trong xe không hề có ý rời đi. Cậu nhìn anh đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-truc-ma-enigma-lua-hon/2564845/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.