- Tam Nhi, đừng nghĩ làm ra được chút tiền là có thể làm gì thì làm, tôi nói cho cậu biết, người bên phía thành phố Giang Thị có địa vị rất cao. Một người thanh niên không quen nhìn bộ dạng kiêu ngạo của Vương Kim Tài không khỏi lớn tiếng nói.
Vương Kim Tài nghe nói như vậy thì không khỏi có chút mất hứng, hắn nhìn người bạn học năm xưa mình không thể làm gì được phía bên kia, sau đó cười hì hì nói: - Trần Ba, tôi tuy không có thể diện gì ở phía thành phố Giang Thị, thế nhưng là người có tiền, chưa nói đến những phương diện gì khác, hôm nay tôi sẽ bỏ tiền tổ chức đại thọ cho ông Thuyên Trụ.
Vương Kim Tài vừa nói như vậy thì không khỏi làm cho Trần Ba ngậm miệng lại, tuy bây giờ nông thôn cũng đã có tiền, thế nhưng đó là tiền mồ hôi nước mắt, có ai tình nguyện cầm hai ba chục ngàn để tranh đấu với nhau.
Vương Kim Tài nhìn người bạn năm xưa đã không dám lên tiếng, hắn càng cảm thấy đắc ý. Hắn cười hì hì nói với bốn phía: - Anh Kim Phúc, anh Kim Tài, mọi người giúp đỡ tôi một chút. Hôm nay vì chiêu đãi khách quý mà tôi bỏ tiền ra mua món bào ngư ở bên ngoài, lát nữa mang đi nướng.
Vừa nghe đến bào ngư thì vẻ mặt đám người trong thôn chợt biến đổi, bọn họ căn bản có nghe nói về những món đắt tiền này, cũng chưa từng được ăn bao giờ. Bây giờ nghe nói Vương Kim Tài mua bào ngư về thì ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074993/chuong-2453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.