Phùng Vũ Trách lần này đến gặp Vương Tử Quân thông qua con đường của Trương Tề Bảo. Gặp mặt chủ tịch Vương là quá khó khăn, nhất định phải được sắp xếp theo trình tự, bình thường phải thông qua văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, chờ một tuần được gặp mặt lãnh đạo đã là quá tốt rồi. Trừ khi anh có lý do đầy đủ, nếu không anh cũng không có được cơ hội như vậy. Nhưng thông qua con đường khác lại có kết quả khác, Phùng Vũ Trách bây giờ muốn chen ngang, hắn cảm thấy Trương Tề Bảo quá thẳng tính, thế nên chuyển mục tiêu sang Trương Tề Bảo.
Mối lần về tỉnh công tác thì Phùng Vũ Trách luôn dùng trăm phương ngàn kế để tìm gặp Trương Tề Bảo, thỉnh thoảng cũng không quên liên lạc cảm tình, cố gắng tạo điều kiện tốt để sau này được gặp mặt lãnh đạo. Thậm chí hắn còn phải dùng chút kỹ xảo nhỏ, tận dụng tất cả mọi thứ, cuối cùng mới được như ước nguyện ngày hôm nay.
- Chủ tịch Vương! Phùng Vũ Trách là một người chưa đến năm mươi, nhưng gương mặt chữ điền lại có nếp nhăn, làm cho người ta nhìn qua và cảm thấy cơ thể đầy lực lượng khó tả. Phùng Vũ Trách là một vị chủ tịch thành phố nghèo nàn nhất tỉnh Mật Đông, hắn ăn mặc giống như thân phận của mình, mặc dù là tây trang thế nhưng có vài phần quê mùa.
Vương Tử Quân đứng lên khỏi ghế nói: - Chủ tịch Vũ Trách đến đấy à, mời anh ngồi.
Khi thấy Vương Tử Quân đứng lên bắt tay với mình thì Phùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074884/chuong-2344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.