- Chủ tịch Vương, khi nào ngài có thời gian mời đến thăm huyện Lô Bắc, vì cơ sở năm xưa của ngài mà bây giờ huyện Lô Bắc chính là ngọn cờ phát triển trọng điểm của thành phố An Dịch đấy. Vài ngày trước tôi còn cùng Tằng Nhất Khả đi xem xét những địa điểm mà năm xưa Dương Quân Tài bôi nước sơn, bây giờ đã phát triển rất tốt. Triệu Quân Huy nói đến đây thì thở hắt ra: - Tên tiểu tử họ Dương kia năm xưa đúng là quá hồ đồ.
Vương Tử Quân cười ha hả nói: - Khi nào có thời gian tôi nhất định sẽ đến huyện Lô Bắc thăm hỏi các vị lãnh đạo.
Vương Tử Quân nghe lời nói của Triệu Quân Huy mà không khỏi nghĩ đến tranh đấu năm xưa của mình và Dương Quân Tài, điều này làm cho hắn sinh ra cảm giác như bộ phim chiếu trong đầu mình. Lúc này hắn nghĩ lại tình cảnh khi đó, với tâm tính của mình hiện tại, có nên chọn lựa hành động như vậy không?
Năm xưa mình căn bản là chưa quá trưởng thành, nhưng đây chỉ là những lời cảm khái của Vương Tử Quân, Dương Quân Tài dù có dấu hiệu phát triển, thế nhưng đối với Vương Tử Quân thì đó chỉ là quá khứ, lâu lâu nhớ lại một chút mà thôi.
Vương Tử Quân cùng ăn sáng với Triệu Quân Huy và cảm thấy rất vui vẻ. Khi hắn đi ra khỏi khách sạn với Triệu Quân Huy, có một người trẻ tuổi tiến lên. Hắn nhìn qua gương mặt của người thanh niên này, rõ ràng là sinh viên còn chưa tốt nghiệp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074883/chuong-2343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.