Vương Tử Quân xoa xoa bàn tay nói: - Chú Lâm, cải cách thường động đến lợi ích của nhiều người, có nhiều ý kiến không đồng ý là bình thường, cũng không tính là chuyện xấu.
Lâm Trạch Viễn khẽ gật đầu, lão căn bản giúp đỡ cải cách nhân sự, nhưng lão cũng là một người công tác lâu năm trong thể chế, căn bản biết rõ lực cản là thế nào. Lão nhìn nụ cười tren mặt Vương Tử Quân, thế là cười nói: - Cậu chuẩn bị thế nào với những lực cản này?
- Phương diện cải cách nhân sự cũng không thể bỏ qua vì có lực cản, chỉ cần thích hợp thay đổi sách lược, chọn lựa các biện pháp tích cực khác là được. Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng thăm dò nói.
- À, phương diện cải cách kinh tế phải kéo về cải cách trong thể chế, dù hai bên kinh tế và nhân sự khác biệt lớn, thế nhưng tuyệt đại đa số lãnh đạo vẫn khá tán thưởng thành công của cậu ở Nam Giang. Lâm Trạch Viễn nói đến đây thì giống như nghĩ đến điều gì đó: - Vài ngày trước tôi bàn công tác với thủ trưởng, anh ấy nói cậu đang làm công tác cải cách nhân sự ở Nam Giang, nói cậu là một con cua ăn khá ngon.
Lời tán thưởng của thủ trưởng căn bản là cực kỳ quan trọng với Vương Tử Quân, điều này cũng liên quan đến vị trí của hắn ở Nam Giang. Nếu như lời tán thưởng này truyền vào trong tai vài người, tất nhiên sẽ đưa đến giúp đỡ to lớn với công tác của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074282/chuong-1742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.