Diêu Trung Tắc đặt điện thoại xuống rồi dùng giọng căm tức nói: - Chút độ lượng như vậy thì còn làm ăn được gì? Đúng là buồn cười.
Khí độ của con người đôi khi quyết định mức độ được việc của người đó, Diêu Trung Tắc là người làm công tác tổ chức lâu năm, hắn căn bản thật sự có nhận thức rất sâu về điều này. Phòng Quảng Thắng tuy là người tốt, thế nhưng khi công tác căn bản là có chút níu kéo.
Nhưng có ai mà hoàn mỹ? Có đôi khi cần phải rèn luyện thêm. Diêu Trung Tắc nghĩ đến Phòng Quảng Thắng mà không khỏi nghĩ đến tân trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Vương Tử Quân. Người này căn bản quá trẻ, lại có thủ đoạn, quyết đoán, đây là thứ không phải tự nhiên mà có được.
Diêu Trung Tắc chợt cười vì ý nghĩ không đâu ra đâu trong đầu mình, hắn chợt lẩm bẩm: - Chuyện nhân sự nào có đơn giản như vậy.
Diêu Trung Tắc giống như nói những lời này cho mình, cũng giống như muốn nói cho người khác nghe. Nhưng trong phòng này chỉ có một mình hắn, dù thế nào thì người khác cũng không nghe thấy được. Lúc này màn đêm cũng nhanh chóng bao phủ gian phòng của Diêu Trung Tắc.
Khu văn phòng của phòng tổ chức luôn im ắng, thế cho nên người đi qua hành lang cũng phải cố gắng giảm bớt âm thanh tiếng bước chân, chỉ sợ quấy nhiễu người nào đó.
Nhưng lúc này trong phòng làm việc của phó phòng thường vụ phòng tổ chức Trần Viễn Lũng ở lầu ba khu văn phòng của phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074124/chuong-1584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.