Chử Vận Phong khẽ gật đầu, tuy ấn tượng của lão về phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng là không quá sâu, thế nhưng cũng biết về đối phương. Lúc này anh Chung có độ tuổi tương đồng với mình phải nằm viện, điều này làm cho một người như lão không khỏi cảm khái.
- Anh Chung đúng là đáng tiếc, điều này cũng là hồi chuông cảnh báo cho chúng ta, công tác tuy quan trọng nhưng sức khỏe cũng không kém, vì sức khỏe là tiền vốn của cách mạng.
- Nói đến công tác thì tôi thật sự có chút lo lắng, lúc này anh Chung đã nằm xuống thế nhưng công tác của trường đảng vẫn phải được tiếp tục. Tôi cảm thấy vài vị phó hiệu trưởng còn lại của trường đảng là không tệ, nhưng lúc này khó thể phân định vì ai cũng sàn sàn như nhau, khó thể cho ra lựa chọn phù hợp. Diêu Trung Tắc nâng ly trà lên uống một ngụm rồi dùng giọng cảm khái nói.
Chử Vận Phong nếu như lúc này còn chưa hiểu rõ ý nghĩ của Diêu Trung Tắc thì căn bản khỏi cần công tác trong quan trường. Lão có chút trầm ngâm rồi trầm giọng nói: - Anh là hiệu trưởng trường đảng, anh cần phải coi trọng công tác của trường đảng. Tôi biết rõ anh bận rộn công tác, thế nhưng không thể buông lỏng hạng mục này được.
Diêu Trung Tắc chỉ chờ Chử Vận Phong nói những lời này, hắn thấy Chử Vận Phong đã lên tiếng, thế là cảm thấy rất thoải mái. Hắn nhấc bình trà lên châm nước cho Chử Vận Phong, sau đó cười nói: - Chủ tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074123/chuong-1583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.