Lý Quý Niên thấy chủ nhiệm văn phòng hỏi như vậy thì thiếu chút nữa nổi trận lôi đình, hắn không nói gì mà mở cửa xe tiến vào. Sau đó hắn hạ kiếng xe xuống rồi thò đầu ra, sau đó dùng giọng mất hứng nói:
- Một bữa cơm không ăn thì chết người sao? Chỉ có chút thời gian mà không chờ được à? Những gì anh nên làm chính là thực hiện tốt chức trách công tác của mình. Bí thư Vương có quan hệ gì với tôi? Sao anh biết anh ấy không đến? Tôi nói cho mà biết, dù là chờ ba giờ cũng phải chờ.
Lý Quý Niên giận tím mặt lên tiếng làm cho chủ nhiệm văn phòng chợt sững sờ, hắn chợt nghĩ đến tình huống lãnh đạo của mình bị lạnh nhạt, mà mình lại được nhìn thấy. Những chuyện tương tự như vậy sao hắn có thể truy vấn được? Thế nên hắn tranh thủ lên tiếng và chuẩn bị tranh thủ thời gian rời đi.
Khi Vương Tử Quân đi vào trong phòng làm việc của Thạch Kiên Quân, chủ tịch tỉnh đang xem văn kiện. Khi thấy Vương Tử Quân tiến vào, hắn chợt khoát tay áo nói:
- Cậu ngồi xuống trước đi, tôi xem xong cái đã.
Thư ký đến rót trà cho Vương Tử Quân và đi ra ngoài, Thạch Kiên Quân nhanh chóng cầm bút ký vài chữ lên văn kiện, sau đó mới đặt văn kiện xuống mặt bàn.
- Tử Quân, thế nào rồi?
Thạch Kiên Quân nâng ly trà lên nhấp một ngụm rồi dùng giọng không đầu không đuôi hỏi.
Vương Tử Quân biết rõ Thạch Kiên Quân hỏi như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073771/chuong-1233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.