Tiếng chuông điện thoại lại vang lên, lần này người gọi chính là Thạch Kiên Quân. Chủ tịch Thạch nói những lời không khác gì Lâm Trạch Viễn, nhưng Vương Tử Quân lại nghe từ trong lời nói của Thạch Kiên Quân có ý nghĩa của một đồng minh.
- Cám ơn chủ tịch Thạch, ngài yên tâm, trong lòng tôi biết rõ!
Xuân qua hoa nở, thời tiết đang không ngừng nóng lên, khi thời tiết thay đổi thì một bầu không khí khẩn trương bắt đầu xuất hiện ở diễn đàn chính trị của tỉnh Sơn Nam. Trên phương diện nhân sự trước nay căn bản là khong có chút bí mật, hơn nữa những chuyện có liên quan đến vị trí thường ủy tỉnh ủy càng được không biết bao nhiêu người chú ý.
- Bí thư Vương, lúc này trước mắt anh có chuyện vui, có phải là nên mời khách không?
Bí thư thị ủy Triệu Lô là Sở Cẩm Thu vừa đi vừa cười lớn rồi duỗi tay ra với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân bắt tay với Sở Cẩm Thu rồi cười nói:
- Là chuyện tốt của mọi người, còn không biết là ai mời khách.
Mặc dù trong tỉnh Sơn Nam mọi người đều biết tranh chấp lần này thuộc về Vương Tử Quân và Nguyễn Chấn Nhạc, thế nhưng Vương Tử Quân tuyệt đối không tỏ ra tự đắc ở phương diện này. Dù sao thì trong quan trường có rất nhiều chuyện xấu, không đến giai đoạn cuối cùng thì không bao giờ dám nói ra những âm thanh không hài hòa, dù là ai cũng không dám nói ra những lời điên cuồng.
Nhưng những điều băn khoăn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073770/chuong-1232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.