Đây là thời đại tiến lên phía trước, chức vụ của Vương Tử Quân cũng tiến triển theo quá trình phát triển không ngừng nghỉ của thành phố La Nam. Bản thân Vương Tử Quân cũng không cần quan tâm đến phương diện hắn có thể đứng yên ổn ở tỉnh Sơn Nam, nhưng nếu hắn có thể tiến một bước vào trung tâm chính trị của tỉnh Sơn Nam, như vậy hắn sẽ có một cơ sở cực kỳ lớn.
Sau khi tiến vào ban ngành tỉnh ủy, nhưng rõ ràng tốt nhất là tiến vào thường ủy tỉnh ủy, như vậy sau này sẽ có một cơ sở cực kỳ tốt, có thể giảm đi vài năm phấn đấu.
Nhưng muốn tiến vào ban ngành tỉnh ủy thì căn là không dễ dàng chút nào, không cần phải nói đến người khác, có một kẻ luôn nhìn chăm chăm chính là Nguyễn Chấn Nhạc. Dù là bất kỳ vị bí thư thị ủy nào trong tỉnh Sơn Nam, có ai mà không muốn nhân cơ hội này để tiến thêm một bước? Quan trường dù là bất kỳ cơn gió nào thổi qua cũng chấn động, thậm chí có thể phát sinh ra động đất với lực ảnh hưởng rất lớn.
Khi thấy Vương Tử Quân trầm mặc không nói, Lâm Trạch Viễn chợt nói tiếp:
- Nếu như là ở tỉnh khác thì dễ dàng hơn, nhưng ở tỉnh Sơn Nam thì rất nhiều chuyện còn phải nhìn vào hành động của cậu.
Vương Quang Vinh là bố của Vương Tử Quân, tất nhiên lão cũng chú tâm quan sát tình huống hiện tại ở tỉnh Sơn Nam. Lâm Trạch Viễn mở miệng với ý nghĩ căn bản là không dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073753/chuong-1215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.