Chủ nhiệm Triệu cảm thấy cực kỳ bi ai, nhưng lúc này hắn vẫn phải giữ vững tinh thần, vẫn phải ứng phó với những gì đang diễn ra, liên tục gật đầu như gà mổ thóc.
Sự kiện lần này xem như kết thúc sau những lời nhận lỗi của chủ nhiệm Triệu, lãnh đạo thượng cấp cũng không muốn nhắc lại. Hào Nhất Phong và Thạch Kiên Quân tất nhiên lại càng không muốn đả động đến sự việc này, nhóm người Vương Tử Quân đi theo lãnh đạo thượng cấp khảo sát khắp nơi cũng không mở miệng.
Nhưng tất cả biết rõ mọi thứ chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Khi mọi người vây quanh lãnh đạo đi ra khỏi phòng hội nghị, không ai ngó ngàng đến Lâm Trường Công. Lúc này Lâm Trường Công thở dài một hơi, hắn biết mình căn bản là phế vật dư thừa trên đất La Nam. Khi hắn theo lãnh đạo đến thành phố La Nam, hắn còn nghĩ rằng mình sẽ lợi dụng cơ hội mà bóc một lớp da của Vương Tử Quân, lại không ngờ người ta trở thành công thần nhịn nhục chịu đựng.
Lâm Trường Công sẽ là gì?
Lâm Trường Công không làm tốt công tác liên hệ với La Nam, có có điều kiện mà vẫn tiến lên làm thành phố trọng tâm, bây giờ tiến vào cục diện bị động. Hắn nhìn vào tình huống hiện tại và thấy rõ trách nhiệm của mình.
Lâm Trường Công nghĩ đến câu nói "lật tay làm mưa" mà thật sự cảm thấy hai chân mềm nhũn. Hắn cảm thấy rất bi ai, mình và Vương Tử Quân căn bản không phải là cùng một cấp bậc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073748/chuong-1210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.