Lãnh đạo thượng cấp là người thế nào? Vừa nghe Hào Nhất Phong nói thì đã hiểu mặt ngoài sự việc. Thế nên cũng không hỏi lại, chỉ dùng ánh mắt nhìn Hào Nhất Phong, đợi lão nói cho xong.
Lúc này chủ nhiệm Triệu chỉ cảm thấy da đầu như sắp nứt ra, một cảm giác đại họa rơi xuống đầu làm trái tim nhảy lên cuống họng. Lúc này hắn nhìn Hào Nhất Phong đang không còn đường nào để lựa chọn với ánh mắt cầu khẩn.
Hào Nhất Phong giả vờ như không nhìn thấy, bây giờ là lúc nào rồi? Đã đến lúc liên quan đến tương lai của bản thân, nếu Hào Nhất Phong còn tiếp tục nể nang thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến con đường phát triển của mình.
Vương Tử Quân mãi cúi đầu không nói gì, nhưng trong lòng lại thầm vui sướng. Không quản đây là lần đầu tiên hắn gặp mặt chủ nhiệm Triệu, nhưng vẻ mặt và cử chỉ của chủ nhiệm Triệu lại giống như đã sớm có thù oán với mình, phải biết rằng đối phương chính là kẻ chủ mưu trong sự kiện rút thành phố trọng tâm ra khỏi tay của thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng gấp gáp đến mức vò tóc bứt tai của chủ nhiệm Triệu, thế là thầm nghĩ, sớm biết như thế thì trước kia cố gắng làm gì? Đáng đời. Bây giờ mới biết sợ hãi, sao trước đó không biết sợ? Quyền lực chính là cây kiếm hai lưỡi, anh nếu có tâm tư chém chết người khác, sao không nghĩ rằng sẽ có lúc nó chém đứt mình?
- Đầu năm chúng tôi đã tiến hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073747/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.