Song Long sơn!
Song Long sơn! Một chốn sơn cùng thủy tận xa xôi hẻo lánh đầy độc xà mãnh thú.
Song Long sơn! Một nơi theo mắt nhà địa lý thật có đủ long hình thủy bộ, bát quái âm dương, nhìn xa y như hai con rồng nằm song đôi nhau.
Địa thế ấy thật phải là nơi luyện rèn đạo pháp của các bậc kiếm tiên hiệp khách.
Thế mà đã biết bao năm dài nguyệt vắn, thỏ lặn chồn dông, Song Long sơnvẫn hoang vu cô tịch, bóng kỳ nhân dị khách vẫn bặt tăm, chí đến kẻ màytrần mắt thịt cũng tuyệt hề lai vãng.
Rồi ngày tháng lạnh lùng trôi, người ta cứ ngỡ rằng hai ngọn núi rồngkia sẽ theo tháng ngày dạn dày cùng tuế nguyệt, chìm sâu trong quênlãng.
Ai ngờ vào một đêm trăng. Phải, một đêm trăng sáng đẫm tình thơ, cây cỏSong Long sơn như đắm chìm trong giấc ngủ triền miên của tạo vật.
Thỉnh thoảng vài cơn gió nhẹ đưa cây rừng xào xạc lá, dư âm ngân dài như những tiếng than oán não nùng của người bi lụy.
Côn trùng rả rích hòa lẫn tiếng suối đổ róc rách đâu đây nghe ầm u thâm trầm và buồn não
Xa xa tận nơi xóm làng, từ nơi cổ tự tiếng chuông chùa từng hồi đổ giọng bi ai.
Song Long sơn vào giờ này trống vắng; vẻ đìu hiu làm sao!
Không một tiếng động... Gió lặng, mây ngừng, cảnh vật đứng yên.
Sương đêm ôm kín Song Long sơn như hai con rồng xám, lù lù giữa làn lụamỏng trắng bao trùm mà ánh trăng ngà lung linh soi lúc tỏ khi mờ.
Giữa cơn đất trời như lắng xuống và cái chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-tien-kiem/21971/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.