Lông mi của Giang Lâm Vụ run rẩy, từ từ mở đôi mắt ra.
Nàng cảm thấy xúc cảm ấm áp mà mềm mại ôm lấy mình. Một cánh tay rắn chắc mạnh mẽ ôm chặt lấy eo của nàng.
Nàng động ngón tay, phát hiện tay của mình và tay của Bạch Ngọc lắm lấy nhau. Ngón tay thon dài như ngọc nắm chặt lấy ngón tay mềm mại, hai người mười ngón tay đan vào nhau.
Giang Lâm Vụ chớp chớp mắt nhìn chằm chằm Bạch Ngọc.
Ánh sáng ban mai lấp lánh mà tĩnh lặng, ánh sáng ấm áp xuyên qua cửa gỗ chui vào trong phòng, dịu dàng chiếu lên những sợi lông tơ trên gò má của Bạch Ngọc, hàng mi dày che đi mặt trời ấm áp trong chốc lát tạo thành hai bóng cọ nhỏ.
Đôi môi bởi vì tối qua dâm đãng cọ xát quá mức mà đỏ hơn bình thường. Chiếc áo màu trắng trà khoác trên người lỏng lẻo, lộ ra làn da trắng nõn nà như ngọc.
Hắn thật sự rất đẹp, giống như ngọc bích chất liệu dịu dàng thanh nhã, giống như gió xuân thổi vào trong tiết trời nóng bức.
Phát hiện Giang Lâm Vụ cuối cùng cũng tỉnh, Bạch Ngọc mở mắt. Đôi mắt hoa đào dịu dàng tỏa sáng rực rỡ, hắn mỉm cười thân mật cọ vào Giang Lâm Vụ thấp giọng nói: “Tiên Tôn tỉnh rồi? Đói bụng không, ta đã nấu cháo xong rồi, đang hâm nóng trên bếp nhỏ. Lúc nào cũng có thể ăn.”
Tâm trí mơ hồ của Giang Lâm Vụ nháy mắt đã tỉnh táo lại, trong đầu hiện lên đủ mọi chuyện tối qua. Toàn thân nàng đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-soi-con-co-chap-ngoam-ve-o/3356239/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.