Hứa Thiện Ý không ngờ Chu Cận lại thay đổi nhiều như vậy, lúc sáng, anh còn nói là cố ý trêu đùa cô, biểu cảm còn cực kỳ thối tha. Bây giờ chẳng hiểu sao lại nhiệt tình như vậy, còn nhắc đến chuyện trước kia giúp cô phụ đạo.
Cô rơi vào đường cùng, đành phải báo cáo chi tiết: “Là mẹ tôi đổ bệnh. Được rồi, cậu có thể buông tôi ra.”
Cuối cùng Chu Cận cũng buông cô ra.
Hứa Thiện Ý tưởng rằng rốt cuộc cũng thoát khỏi sự nhiệt tình khó hiểu của Chu Cận, cô nhanh chóng đi ra khỏi thang máy, đuổi theo anh họ đang trò chuyện cùng Tiêu Tiểu Đào phía trước.
Nhưng rất nhanh, cô cảm nhận được có người đi theo sau mình.
Cô kinh ngạc quay đầu lại thì thấy Chu Cận tươi cười, siết xao theo sát cô. Dáng vẻ này của anh, hoàn toàn không giống như tiện đường đi cùng cô, mà rõ ràng là đang đi theo cô.
Hứa Thiện Ý cảm thấy không thoải mái, cô có chút tức giận, dừng bước, bực bội cảnh cáo anh: “Chu Cận, phiền cậu đừng trêu đùa tôi nữa, tôi thật sự không có thời gian và sức lực để chơi đùa với cậu đâu!”
Biểu cảm Chu Cận cứng đờ, cô nghĩ anh là người như vậy sao?
Nhưng anh nhanh chóng khôi phục lại vẻ nhiệt tình: “Tôi không có ý gì khác, nếu đã biết mẹ cậu đổ bệnh, trước kia tôi còn ăn cơm ở nhà cậu, nên dù sao tôi cũng không thể làm như không biết được.”
“Cậu có ý gì?” Hứa Thiện Ý mơ hồ cảm nhận được, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ong-lon-dien-cuong-theo-duoi-sau-khi-xuyen-sach/3392103/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.