Chu Cận cứng nhắc xoay người, ánh mắt nặng nề nhìn về phía Hứa Thiện Ý.
Đúng lúc nhìn thấy Hứa Thiện Ý nhận lấy chiếc túi to từ tay người phụ nữ trung niên.
Người phụ nữ trung niên trông khá giống với Hứa Thiện Ý, giọng nói của bà ấy sốt ruột: “Chúng ta đều là người một nhà, mẹ con là em gái của dì, mẹ con ngã bệnh thì chẳng phải dì cũng nên mua chút đồ đến đây sao?”
Còn người bên cạnh, thiếu niên luôn bị Chu Cận cho rằng là “bạn trai” của Hứa Thiện Ý, anh ta hơi cúi đầu, nghiêm túc nói: “Em họ Tiểu Thiện, lời này của em khách khí quá rồi, trước kia lúc anh vừa chuyển trường, dì nhỏ thường xuyên kêu em đưa đồ ăn cho anh, dì ấy thương anh như vậy, bây giờ ngã bệnh mà tụi anh chỉ mua chút đồ này còn cảm thấy chưa đủ đó.”.
Hứa Thiện Ý nở nụ cười ngại ngùng, sau đó ba người vừa trò chuyện về bệnh tình của mẹ Hứa, vừa đi về phía phòng bệnh nội trú.
Chu Cận trốn trong một góc bí mật gần đó, anh đã bị thông tin này làm cho khiếp sợ không nói thành lời.
Dù thế nào anh cũng không ngờ được, vậy mà anh lại hiểu nhầm Hứa Thiện Ý.
Cái gì mà bạn trai chó má, rõ ràng thiếu niên kia chính là anh họ của Hứa Thiện Ý!
Cuối cùng trong lòng Chu Cận cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy hối hận và khó chịu.
Nghĩ đến từng việc làm của mình đối với Hứa Thiện Ý trong khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ong-lon-dien-cuong-theo-duoi-sau-khi-xuyen-sach/3392102/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.