Nhan Dung còn muốn truyền thụ một chút tâm đắc độc nhất vô nhị của mình cho Nhan Hi khinhìn thấy hắn có chút ngốc, không hiểu được lòng của nữ nhân. Trúc DiệpĐồng thầm than không tốt, không kiêng kị là nữ nhân đang mang thai mà có hành động nhanh nhẹn nhào tới trước, một tay nắm ở cổ phu quân nhàmình, một cái tay khác dùng sức mà che miệng Nhan Dung, ngẩng đầu đốivới Nhan Hi lúng túng cười, “Bệ hạ, Vi Vi cần ngài quan tâm, chỉ cầnngài có thể làm cho muội ấy cảm giác được, dùng tâm ý của ngài thể hiệnsẽ không bao giờ vì địa vị mà thay đổi, nàng nhất định sẽ cao hứng trởlại.” Nhan Dung không ngại để Trúc Diệp Đồng ra tay còn sợ nàng dùng sức quá độ thương tổn đến thân mình, “Phu quân nhà ta có đề nghị gì, ngàitốt nhất không nên nghe, nếu dựa theo mà làm, chắc sẽ hù đến Vi Vi.”
Hồi tưởng lại trước đây, từng hình ảnh Nhan Dung vì lấy lòng nàng mà làm ra chuyện buồn cười, Trúc Diệp Đồng bây giờ còn có loại cảm giác không rét mà run, nàng có võ công cũng không thể chịu được, đừng nói chi Đào Tiểu Vi thân thể thiên kim chi quý.
Không cần nghe, nàng hoàn toàn có thể suy đoán ra Nhan Dung đề nghị nhất định là có kinh chứ không có hỉ, bây giờ Đào Tiểu Vi mang thai không nên để tùy ý Nhan Dung đưa ra những thứ kỳ quái, làm ảnh hưởng đến tiểu vương phi còn đang hôn mê trêngiường.
Nhan Hi hiểu rõ gật đầu, Trúc Diệp Đồng nói có lý, nhị ca này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3031082/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.