Lục Quyết tức giận sôi lên, hậnkhông thể tự mình mang đao đi tới xả Nhan Dung thành thịt vụn, đây đã là lúc nào rồi mà hắn còn không quên ở phía sau người đâm thọc.
Đội trưởng đội thị vệ bị kinhhách đến nỗi đầu chợt hiện linh quang, vừa chạy vừa nói, "Điện hạ, chúng ta không phải còn an bài một tuyệt thế cao thủ ở trên Hoa cốc sao, phía dưới này đã đánh thành hỗn loạn, nàng thế nào còn chưa xuống tới."
"Đúng vậy, lúc này nàng thế nàocòn không hiện ra, chẳng lẽ thực sự phải đợi bổn vương bị giết chết,nàng ta mới bỏ được đi ra?" Lục Quyết vội vã hô to khàn cả giọng, "Quốcsư a, ta bên này đã không xong rồi, ngươi nếu còn không ra thì chỉ chờnhặt xác ta."
Một bóng trắng khẽ động từ trênHoa cốc nhảy xuống, mọi người còn chưa thấy rõ dung mạo của nàng, liềnthấy tay áo trắng dài vun ra,đã ngăn cản lối đi của Nhan Hi.
Nhuyễn kiếm cùng vải trắng chạmnhau, oanh một tiếng nổ lớn, Nhan Hi lui về phía sau một bước, tay phảinắm chuôi kiếm đã xuất hiện một đường máu, nhỏ xuống từng giọt.
Quốc sư vừa tới đã lui về phíasau ba bước, vải trắng đứt đoạn, trên hai tay cũng có một đạo vếtthương, đó là một kiếm của Nhan Hi gây thương tích.
Quốc sư Lỗ quốc cư nhiên là mộttuyệt sắc mỹ nữ, nàng tóc dài buông xõa tự nhiên đến thắt lưng, đầu độikim quan, đôi mắt như hồ nước trong suốt, hàm chứa xuân tình, phiêu diêu thoát tục, "Ngưỡng mộ đã lâu đại danh Sát Thần Nhan Hi, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3030534/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.