Sau khi đón tiếp bằng nghi thứclong trọng, thái tử bắt đầu nói chuyện phiếm với Nhan Hi, về chiếntranh, về biến hóa của kinh thành, về sự nhớ mong của phụ hoàng, thậmchí thái tử phi vừa mới cưới cũng làm đề tài chuyện phiếm, một nói hainói, không chịu ly khai.
Thái tử một đường bên cạnh NhanHi nhất quyết không rời, mặc dù Nhan Hi trong trí nhớ của hắn vẫn như cũ dáng dấp hờ hững lãnh đạm, nhưng hắn không một chút phật lòng, đóngtrọn vẹn vai kịch của một người đang cao hứng bừng bừng.
Rất xa, cửa chính quả thân vương phủ đã mở rộng, thảm hồng trãi từ ngoài cửa, bọn người hầu chỉnh tề quỳ rạp xuống hai bên đường, dùng ánh mắt cuồng nhiệt nhìn chủ nhân nhàmình, lần thứ hai sáng tạo kỳ tích về nhà.
Thái tử bất động thanh sắc tạitrong đám người dò xét vài lần, đều là ăn mặc phục sức của người hầu,lần trước thoáng nhìn thấy tiểu nữ oa hiện giờ không có ở trong đội ngũhoan nghênh, hắn cảm thấy thất vọng, nhưng trên mặt như cũ vẫn duy trìmỉm cười, hướng Nhan Hi ôm quyền nói, "Thất đệ, đại ca đưa ngươi đếnngoài phủ, ngươi đi xa về trên xe ngựa mệt nhọc, nên sớm đi nghỉ ngơi,đừng quên ba ngày sau phụ hoàng sẽ ở triều đình ban thưởng công lao."
Nhan Hi đáp lễ, nhàn nhạt gật đầu.
Thái tử biết không thể nói gìthêm, tự giác quay về, căn bản là không thể làm cho thất đệ này của hắnđột nhiên thông suốt, thỉnh hắn nhập phủ uống chén trà nóng.
Tiễn thái tử đi xa đến khi nhìnkhông thấy hình bóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3030210/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.