Chương trước
Chương sau
Đào Tiểu Vi đem quyển sách trêntay để ở trên đầu, cả giận nói, "Các ngươi làm sao biết hắn thất vọngkhi không thấy được ta? Rõ ràng không phải như thế, tất cả đều là cácngươi nói Người xấu hắn sủng ta luyến tiếc ta, vì vậy ta mới ngu si tintưởng cho rằng mình chính là người quan trọng của hắn, nhưng có thật lànhư vậy không, năm năm trước các ngươi cũng đều thấy hắn như vậy, khôngnói một tiếng rời bỏ ta, năm năm nay các ngươi có thấy được hắn có mộtcâu hỏi thăm ân cần nào tới ta không? Không, các ngươi đều bị lừa, trong lòng Vương gia ta không là cái gì cả, đi ra ngoài, tất cả đều đi rangoài cho ta, không lôi thôi nữa. Để ta tiếp tục chờ mong hắn, như vậyrất thống khổ các ngươi có biết hay không!"

Bỗng nhiên Thiên Đồng bị ĐàoTiểu Vi giận mắng làm nàng cũng giật mình, khay trong tay tí nữa là rơixuống, may mắn đến khi sắp rơi nàng đã nắm chặt, không để nó tan tànhtrên mặt đất.

Thiên Sương nhìn tỷ tỷ lắc đầu,lúc này không thể khuyên nữa, sự chịu đựng đã tới mức giới hạn của ĐàoTiểu Vi, nhớ cùng với oán hận kỳ thực vẫn tồn tại, chỉ là muốn khôngthừa nhận, lừa ngay cả chính mình.

Quần áo chuẩn bị cho nghi thứchoan nghênh đặt ở bên cạnh Đào Tiểu Vi, Thiên Sương cùng Thiên Đồng nốiđuôi nhau ra ngoài, để lại không gian yên lặng cho nàng, lúc này nàngcần an tĩnh mới có thể bình phục tâm trạng đang kích động.

"Tỷ tỷ, tiểu thư không chịu đi ra ngoài, làm sao bây giờ đây?" Bên ngoài Tú lâu Thiên Sương đầy mặt u sầu.

"Quên đi, do nàng thôi, hay làtiểu thư nói rất đúng, điện hạ cũng không cần thiết nhìn thấy tiểu thưxuất hiện trong đội ngũ hoan nghênh."

Sắp tới giờ rồi, Thiên Đồng lôi kéo tay muội muội bước nhanh hướng cửa chính đi tới.

"Không, điện hạ là có chú ý tiểu thư, chỉ có khi nhìn tiểu thư, gia mới có thể lộ ra ánh mắt ôn nhu."Thiên Sương dừng lại bước chân, nàng kiên trì cho rằng hẳn là nên trởlại khuyên, hay là lúc này nữ hài đã khóc xong, tâm tình cũng dễ chịuhơn, không chừng sẽ đáp ứng đi ra.

Dù sao Đào Tiểu Vi cũng không phải một chủ tử khó khăn, nàng rất ít nói, nhất cử nhất động đều là rất nhã nhặn có lễ.

Thiên Đồng cũng đồng tình vớimuội muội, "Ta không phải nói điện hạ không quan tâm tiểu thư, ý của talà, lẽ nào ngươi quên rằng trước đây quản gia vì sao mà bị phạt giapháp, chúng ta thiếu chút nữa bị đuổi khỏi vương phủ? Điện hạ không vuikhi cho người khác nhìn thấy tiểu thư, huống chi, hiện tại dung mạo tiểu thư càng không thể cho người khác thấy được, đó cũng không phải làchuyện tốt."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.