Yến Hoa đút hai tay vào túi quần, thân hình mảnh khảnh dựa vào bức tường đằng sau, ánh hoàng hôn đúng lúc chiếu vào hắn tạo ra hai nửa sáng tối, giống như một bóng ma đột ngột rơi xuống từ trên trời.
Hoàng Mao đứng đối diện đương nhiên không vui khi nghe thấy giọng điệu khiêu khích như vậy, quay đầu lại hét lên: "Hóa ra là..." Cho đến khi quay lại, nhìn rõ khuôn mặt của Yến Hoa, hắn mới kinh ngạc hạ thấp giọng, thì thầm nói những lời còn lại.
“Anh à...”
Giọng nói ban đầu còn kiêu ngạo như thế, xong cuối cùng lại nhỏ dần.
"Anh Yến, sao anh lại đến đây?" Hoàng Mao lập tức hạ hỏa, xoa tay cười nịnh nọt, không dám nhìn thẳng vào mắt Yến Hoa.
"Que diêm, gần đây mày rảnh lắm à?" Yến Hoa vẫn lười biếng dựa vào tường, nhưng những người đối diện anh lại hơi biến sắc.
Biệt danh "Que diêm" là Yến Hoa đặt cho hắn, hắn gầy và đen, nhuộm tóc vàng, nhìn từ xa y hệt như một que diêm. Tính tình hắn cũng tương tự, dễ cháy, nhưng ngọn lửa không lớn nên dễ dàng bị dập tắt, là người vô cùng hèn nhát.
Yến Hoa đứng ở lối vào con hẻm, che đi tia sáng duy nhất, ánh nắng còn sót lại kéo bóng anh lăn dài, mí mắt khép hờ, hoàn toàn không để ý đến người đối diện. Chỉ đứng đây, không cần làm gì cũng đủ để khiến người ta có cảm giác bị áp bức. Đặc biệt hơn khi có một số người ở đây đã từng là nạn nhân dưới nắm đấm của anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhoc-dang-thuong-mot-tay-nuoi-lon-cong-roi/3330410/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.