Tôi đã không nhớ rõ, chuyện này rốt cuộc là do ai chủ động.
Lúc tôi ý thức được, quần áo trên người tôi và Thư Lạc đã trở thành một đống hỗn độn trên mặt đất. Chúng tôi thậm chí còn chưa kịp tiến vào phòng ngủ, áo khoác, áo sơ mi, quần dài, quần lót, trải một đường từ cửa trước tới phòng khách, hai thân thể khát khao ôm hôn quấn chặt lấy nhau, không ngừng thì thầm gọi tên đối phương.
Nam nhân ở trước mắt, đã hoàn toàn vứt bỏ vẻ ngây ngô non nớt của năm năm trước, bờ vai rộng rãi to lớn, đôi tay rắn chắc mạnh mẽ, đường nét cơ thể mượt mà đầy sức sống, cơ bắp săn chắc cường tráng, hoàn toàn lộ ra nét quyến rũ cuốn hút của người đàn ông trưởng thành.
Đây là chàng trai mà tôi đã đau khổ chờ đợi sao? Đây là Thư Lạc mà tôi ngày nhớ đêm mong sao?
Thư Lạc đã trở về? Thư Lạc thực sự đã trở về?
Tôi chăm chú vuốt ve thân thể Thư Lạc, điên cuồng gặm cắn bờ môi cậu ấy, tôi muốn xác nhận độ ấm của cậu ấy, muốn xác nhận sự hiện hữu của cậu ấy, muốn chứng minh rằng, tất cả, không phải là ảo giác.
“Thư Lạc… Thư Lạc… Thật sự là cậu sao… Nói cho tôi biết… Thật sự là cậu sao…”
Nước mắt lại ròng ròng chảy xuống, không thể dừng lại được.
Đầu lưỡi ấm áp không ngừng liếm lên khóe mắt tôi, xóa đi những giọt nước mắt mặn chát.
“Tiểu Phi, ngoan, không khóc… Xin lỗi, mấy năm nay đã để anh chịu ủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-yen-hoa/3076421/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.