Sáng sớm ngày thứ hai, không khí ẩm ướt của mùa đông càng trở nên âm u lạnh lẽo khác thường, trong màn mưa phùn mờ mịt giống như một lớp sương mù bao trùm lấy cả khu phố, sở cảnh sát khu T nghênh đón một người đàn ông bước đi lảo đảo, tinh thần uể oải suy sụp, người đó tự nhận mình là hung thủ ám sát An Thế Duy, chủ động đến đây tự thú.
Lặng lẽ ngồi trong một quán cà phê hai mươi bốn giờ, trong lòng vô cùng lo lâu phiền muộn, Mạc Phi cứ im lặng ngồi đó cho đến hừng đông, suốt một đêm không thể chợp mắt, khuôn mặt liền tiều tụy đi trông thấy.
Mạc Phi thẫn thờ cúi đầu, ánh mắt ảm đạm tối tăm, ngây ngốc nhìn ly trà trên bàn đang liên tục tỏa ra hơi nóng. Đối mặt với câu hỏi của người thẩm vấn, anh chỉ đơn giản là gật đầu hoặc lắc đầu, đôi lúc thì trả lời phải hoặc không phải, với những câu hỏi cụ thể hơn, anh chỉ có thể mập mờ suy đoán. Từ đầu tới cuối trong lòng anh chỉ có một ý niệm, đó chính là cho dù có xảy ra chuyện gì, anh cũng phải bảo vệ Thư Lạc. Nói thế nào đi nữa, Thư Lạc cũng chỉ mới hai mươi tuổi, vẫn còn là một đứa trẻ, không thể bởi vì chuyện này mà tiền đồ cả đời của cậu bị hủy hoại. Thư Lạc không thể ngồi tù, không thể có tiền án. Nếu như dùng cuộc đời đã bị hủy hoại của mình để đổi lấy một tương lai tươi sáng cho đứa trẻ đó, anh nhất định sẽ làm, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-yen-hoa/3076409/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.