Hoa Nguyệt dẫn đầu đoàn quân, hắn dùng cấm thuật ẩn đi hơi thở, hình dáng, khiến Thiên Ngọc, Uy Diệp chẳng thể nhận ra. Hắn cho quân bố trận ở Hồng Hải, lại dùng cấm thuật để bố trí bẫy, triệu hồi các nguyên thần của ma giới để gọi Hắc Long - Linh thú của hắn.
Trận pháp bố trí liền bảy ngày bảy đêm. Hắn để Sát Nương cầm bộ quân, trấn áp bộ binh của Thiên tộc. Để Ảnh Nữ dẫn thủy quân, cầm chân thủy binh của Hồng Hải. Còn bản thân cùng Hắc Long sẽ một mình đánh vào Thiên Cung.
"Ngài quên ta rồi." - Linh Nữ bay đến. Hoa Nguyệt nhìn nàng ta, hai má phiếm hồng, ánh mắt lả lướt, đoán chừng nàng ta vẫn chưa biết đã bị trúng thuốc.
"Nếu nàng muốn, thì yểm trợ ta, cảng đường Thiên Ngọc." - hắn trở nên dịu dàng, nụ cười trìu mến, ái tình chảy đầy trong đáy mắt.
Linh Nữ mỉm cười đầy khó hiểu. Hoa Nguyệt chẳng mấy để tâm.
"Đánh!"
Hắn ra lệnh. Giữa một trời đêm đen tối, một đám lính chỉ toàn giáp đen, tấn công khiến bọn Thiên Ngọc, Uy Diệp chẳng kịp trở tay.
Hắc Long sà người đưa Hoa Nguyệt bay lên Thiên Cung. Trời bỗng chốc nổi cơn giông, sấm chớp sáng rực một vùng phía chân trời.
Hoa Nguyệt vừa bay đến, Hắc Long hùng hồn khí thế, nghe chỉ thị của Hoa Nguyệt, nhắm vào thiên binh chắn trước mặt hắn. Từng tốp bị đánh đến rơi xuống.
Thiên Ngọc đánh với Hắc Long cũng không cản nổi uy lực tấn công của nó. Bỗng dưng, một vầng hào quang lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-mot-doi-chan-ai/2744428/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.