“Ngươi nói cái gì?” Mộ Kỳ Hoàng kinh ngạc, nhìn A Phúc trước mắt có chút nao núng, nắm lấy vạt áo của hắn, “Ngươi lặp lại lần nữa, Huân nhi đi đâu?” A Phúc có chút sợ hãi, không nghĩ tới khi Nhụ Thanh công tử nổi giận lại có khí thế như vậy, làm người khác không tự chủ được mà chân nhuyễn.
A Phúc nuốt nuốt nước miếng, “Minh Lam công tử đi theo một người nam nhân tên Bạch Si ly khai, nói là giúp hắn tìm đồ vật này nọ.”
Mộ Kỳ Hoàng buông A Phúc đang khiếp đảm ra, trở về phòng lấy y phục, tùy tiện lấy rồi lôi A Phúc đi. Lưu lại các nữ tử đứng đầy hoa viên, không biết nên làm như thế nào mới tốt. Quản gia là Tiểu Lí Tử từ hoàng cung theo ra, Tiểu Lí Tử là lão nhân theo hầu hoàng thượng từ nhỏ, lúc này hắn nhìn thấy oanh oanh yến yến đầy cả hoa viên, không khỏi thở dài.
Đáy lòng tự hỏi, vì cái gì biết theo hắn là phiền toái mà vẫn muốn theo chứ? Có lẽ … mình đã già, muốn thấy bọn trẻ đầy sức sống đi? Chẳng qua … mỗi lần tiểu hoàng tử ở cùng với hoàng thượng đều sẽ có chuyện phát sinh, Tiểu Lí Tử, a không, hẳn phải gọi hắn là Lão Lí Tử, không khỏi hít một ngụm khẩu khí.
“Các vị tiểu thư, chủ nhân có việc chậm trễ các vị, thỉnh các vị tự trở về nhà.” Nói xong cũng không quản các vị tiểu thư hai mặt nhìn nhau, thẳng bước đi ra ngoài.
Ngửa đầu nhìn không trung, chẳng lẽ … thật sự già rồi? Đã không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-huyet-nguyet-ly-hon/1573060/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.