Trong Vệ Vương phủ treo đèn ngọc lưu ly, bóng trúc xanh xếp thành hàng, tùngbách lay động đu đưa, phía trên ngói sáng ánh trăng nghiêng, cầu nhỏphía dưới nước chảy khẽ ngâm nga.
Gió đêm thổi đến chầm chậm, thổi bay mái tóc đen như tơ lụa của Vệ Đông Li, khe phất qua dọc theo hai gò má tuyệt mỹ của hắn, quả nhiên là tuyệtđại tao nhã, khuynh quốc khuynh thành.
Trong lòng hắn nhớ tới Hòa Doanh Tụ thân thể suy yếu, cũng bất chấp mấy ngàyliền bôn ba mệt nhọc, sau khi xuống ngựa trực tiếp cầm bình rượu ngâmmật rắn, mang theo một tia phấn khởi vô cùng hiếm có, bước nhanh hướngTây Uyển mà đi.
Vệ Vương phủ phân thành Đông Nam Tây Bắc bốn uyển. Vệ Đông Li ở Đông Uyển, Nam Uyển
có ba ngàn môn khách, Tây Uyển có mĩ thiếp loan đồng, Bắc Uyển thì là nơi ở của nô tỳ hạ nhân.
Nay Hòa Doanh Tụ đang ở tại chính viện của Tây Uyển, nàng không phải mĩthiếp cũng không phải loan đồng, mà là nhũ mẫu của Vệ Đông Li. Tuy nóilà nhũ mẫu, nhưng là đối tượng tất cả mọi người đều muốn nịnh bợ, đủthấy địa vị người này ở trong Vệ Vương Phủ tôn quý như thế nào.
Hòa Doanh Tụ xuất thân thanh lâu, số phận lận đận. Nàng chẳng những có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, giọng nói càng giống như hoàng anh xuấtcốc, uyển chuyển hàm xúc êm tai, quấn quýt ba ngày vẫn không dứt bêntai. Một khúc tỳ bà lại mềm mại bách chuyển, dẫn đến vô số công tử ca ái mộ không thôi.
Nàng là con gái của tú tài nghèo túng, lại vô ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-huu-yeu/174074/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.