Hộ vệ Đông cung lập tức đáp lời: “Hắn là hộ vệ canh gác ở ngoại viện, Thái tử gia chưa gặp bao giờ.”
“Là ai phái ngươi đến?” Thái tử lạnh lùng hỏi: “Tại sao muốn giết Triệu nhị?”
Tên hộ vệ ngây mặt ra không chịu khai.
Ngụy Nguyên Khang nói: “Triệu nhị lão gia và Vương Đạo Xương bị giết, vụ án này cũng không thể điều tra tiếp được, theo lẽ thường người giết chết Triệu nhị lão gia chính là chủ mưu đứng đằng sau. Hắn là người của
phủ Thái tử, tội danh này sợ rơi xuống đầu Thái tử rồi.”
Rất nhiều quan viên không kìm được hít một hơi thật sau. Cũng chỉ có Ngụy đại nhân mới dám nói như vậy, vả lại còn nói trước mặt Thái tử. Thái tử đang định lên tiếng thì Ngụy Nguyên Kham đã tiếp lời: “Đáng tiếc,
việc này có hàng trăm kẽ hở, cho dù đã nhìn thấy kết cục thế này cũng khiến người ta khó lòng tin phục. Rõ ràng có thể giết chết Triệu nhị lão gia ngay lập tức, tại sao còn dụ chúng ta tới đây?”
Lập tức có người phụ họa: “Đúng đúng, Ngụy đại nhân nói rất phải, rõ ràng là muốn hãm hại Thái tử gia.”
Đám đông quay đầu lại nhìn, chẳng biết Phùng An Bình đã lên núi từ lúc nào, y trà trộn vào trong đám đông. Tên thông phán phủ Thái Nguyên sợ bản thân không đủ ngốc, còn chưa biết trước mặt xảy ra chuyện gì mà
đã dám ăn nói tùy tiện. Y làm thể là vì muốn lấy lòng Thái tử gia mà chẳng để ý đến chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481483/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.