Ngụy Nguyên Khang nói xong, nhận lấy tráp mật từ trong tay Sơ Cửu.
Cái tráp mật đặc biệt này là Hoàng thượng ban cho khâm sai, ổ khóa trên tráp có hai chìa khóa, một cái khâm sai giữ, cái còn lại trong tay hoàng đế, những người khác không thể nào mở được.
Ngụy Nguyên Kham dặn dò Sơ Cứu: “Bây giờ người đến nha môn ngay, làm như ta nói, lập tức giao tráp mật cho người của Củng Vệ ti, để bọn đi suốt đêm về kinh thành.”
Dặn xong, Ngụy Nguyên Kham nhìn về phía Thái tử: “Còn chưa xin ý chỉ của Thái tử gia, ta làm như vậy có được hay không?”
Ngụy Nguyên Kham từng nói muốn xin Thái tử định đoạt, nếu Thái tử gật đầu, tráp mật lập tức lên đường. Trong tay khâm sai chỉ có một cái tráp mật này, phải sử dụng ở thời khắc quan trọng, đây vốn dĩ chính là
quyền lợi của khâm sai.
Mật tấu dâng thẳng lên Thánh thượng, người nào ngăn cản là mang tội lớn. Tuy Thái tử là trữ quân, thân phận hiển hách nhưng cũng đâu thể công khai chống lại thánh lệnh?
Ngoài mặt Thái tử vẫn tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng đã nghiến răng kèn kẹt. Ngụy Nguyên Kham đi dự tiệc cũng cho người mang theo tráp mật của khâm sai, thế này là đã chuẩn bị từ trước, tỉnh sẵn là hắn không
dám ngăn cản.
Chỉ cần hắn gật đầu, tùy tùng của Ngụy Nguyên Khang lập tức ra khỏi trạch viện này tới nha môn, tin tức của Triệu nhị lão gia tất nhiên sẽ bị bại lộ.
Trừ phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481480/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.