Ngụy Nguyên Kham lập tức nhìn Sơ Cửu: “Bảo ám vệ gửi tin tức cho nhị thúc, nhờ thúc ấy điều tra về ông Trương này.”
Sơ Cửu đáp lời rồi đi sắp xếp.
Ngụy Nguyên Kham tin tưởng y thuật của Tôn tiên sinh. “Đạo tặc trân châu” năm đó trúng tên độc chắc chắn đã chết, vậy kẻ xuất hiện ở trạng viên nhà Lâm thái phu nhân là ai? Tại sao hắn lại phải đóng giả “Đạo tặc
trân châu”?
Ngụy Nguyên Kham nhìn vào chiếc nỏ.
Nỏ dễ dàng đem theo bên người, thường buộc ở cánh tay, nhưng tại sao sau khi bắn lén Hàn tri phủ xong lại rơi ở trên cây? Trừ khi là có kẻ cố ý để lại.
Trong một vụ án, có nhiều thứ giống như hung khí xuất hiện đều là để làm rối loạn sự thật, khiến người ta tưởng rằng đây chính là hung khí thật sự, còn hung khí thật đã bị đem đi từ lâu rồi.
Một chiếc nỏ thôi mà, sao phải lãng phí nhiều công sức như thế?
Ngụy Nguyên Kham đứng dậy, hắn phải quay lại trang viên của Lâm thái phu nhân để xem xét.
Trang viên của Lâm thái phu nhân vẫn luôn bị nha sai trông coi, trước khi vụ án được làm sáng tỏ, không ai được phép tự do đi lại trong trang, Ngụy Nguyên Kham đi thẳng đến chỗ cây du, nơi phát hiện ra chiếc nỏ.
Mãi sau Sơ Cửu mới thở hồng hộc chạy tới: “Tam gia, ngài đang tìm gì vậy?”
Tam gia rất giỏi cưỡi ngựa, hắn dặn dò ám vệ xong bèn lập tức đuổi theo, ruột gan sắp nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481437/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.