Nhìn tiểu thư nhà họ Châu bị đạp bay, Sơ Cửu thở phào một hơi. Tên hung đồ đưa tiểu thư nhà họ Châu ra trước mặt làm vật chắn, suýt nữa là hắn không thể rút lại thể kiếm.
Giết chết cô ta thì không ổn lắm. Tha cho cô ta đúng là trong lòng cảm thấy rất khó chịu nên cứ để cho cô ta chịu khổ một chút vậy. Bây giờ không còn ai chướng mắt nữa, trong lòng Sơ Cửu cảm thấy rất dễ chịu, hắn lại vụng thanh kiếm trong tay lên.
Lâu lắm không đi chém giết như thế này cùng với Tam gia, cứ tiếp tục như vậy thì người hắn sẽ mốc meo mất, còn chẳng bằng con gà Ngũ Hắc kia, lúc nó rảnh rỗi còn có thể tìm gia cầm của nhà bên cạnh để đánh
nhau.
Bây giờ có được cơ hội, hẳn phải trút hết những khổ cực, vất vả đã phải chịu trong những ngày tháng đi theo Tam gia lên người lũ hung đồ này. Sơ Cửu càng chiến càng hăng.
Nhìn thấy tình hình bên trong Thạch Bài lâu, Thôi Trinh biết phán đoán khi nãy của bản thân là đúng, Ngụy Nguyên Kham đã khống chế được cục diện từ sớm. Thôi Vị siết chặt cây cung trong tay, ngón tay lần mò
thân cung, ngẫm nghĩ một hồi lâu mới hỏi: “Đại ca, liệu có phải Ngụy Nguyên Kham đã bố trí người ở bên trong không?”
Thôi Trinh không lên tiếng đáp lại nhưng im lặng cũng được xem là câu trả lời.
Bàn tay nắm chặt của Thôi Vị từ từ buông lỏng, hắn giắt cùng tên lại lên lưng: “Xem ra không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481431/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.