bữa cơm, nhưng không ai nghĩ đến việc để nhà bếp đỏ lửa cả ngày.
Tam gia tự dưng đòi nước thế này, bọn họ không thể nào xoay xở kịp.
“Không cần.” Ngụy Nguyên Kham nói: “Mang nước lạnh lại đây.”
Hộ vệ đáp lời, mang tới mấy thùng nước lạnh.
Nước vừa múc ra từ giếng lạnh thấu xương, Ngụy Nguyên Kham múc một gáo giội thẳng lên mặt. Trên đường trở về, lông thỏ trên người đã rơi rụng gần hết nhưng cảm giác ngứa ngáy nóng rát trên mặt lại càng lúc
càng nghiêm trọng. Hắn giới thằng nước lạnh lên mặt khiến cảm giác nóng rát giảm đi không ít, đã dễ chịu hơn rất nhiều.
Mấy thùng nước chẳng mấy chốc đã cạn sạch.
“Mang một thùng nữa đến đây.” Ngụy Nguyên Khamra lệnh.
Hộ vệ lên tiếng khuyên ngăn: “Tam gia dùng ít thôi, cẩn thận nhiễm lạnh hại người.”
Ngụy Nguyên Kham giới thêm một thùng nữa, hộ vệ nhìn mà không khỏi rét run.
Ngụy Nguyên Kham mặc xong quần áo đi ra, vừa ngồi xuống nhập được một ngụm trà lại cảm thấy khó chịu. Lần này cảm giác khó chịu như lan dài từ hai má xuống đến tận ngực.
“Đi múc nước tiếp.” Ngụy Nguyên Kham đứng dậy đi vào trong.
Lúc Sơ Cửu trở về, hắn đã tắm đến lần thứ ba.
“Tam gia có gì đấy là lạ.” Hộ vệ nói với Sơ Cửu: “Huynh vào xem thử đi.”
Sơ Cửu rảo bước vào trong, Ngụy Nguyên Kham đã lau người mặc xong quần. Sơ Cứu bước lên hầu hạ hắn mặc áo lót, trông thấy cơ thể Ngụy Nguyên Kham, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481415/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.