Châu Như Chương xoắn cả lưỡi: “Không... Không... Không nghe được gì hết.”
“Vậy ở lại đây nghe cẩn thận đi.”
Châu Như Chương không có cả dũng khí ngẩng đầu nhìn Ngụy đại nhân. Vừa rồi cô ta mê muội thế nào mới cảm thấy tướng mạo Ngụy đại nhân rất hiếm có, nhất quyết muốn lại gần nhìn cho kỹ.
Đều tại Cố Minh Châu, cô ta nghe nói Ngụy đại nhân bị Cố Minh Châu hết đá lại đấm nhưng không hề tức giận, chắc chắn không tàn nhẫn độc ác như lời đồn nên giờ cô ta mới lơ là sơ ý.
“Lúc Cổ đại tiểu thư xảy ra chuyện ở chùa Kim Tháp, cô cũng ở trong chùa phải không?”
Nghe Ngụy Nguyên Kham hỏi, Châu Như Chương chợt chột dạ, chẳng lẽ Ngụy đại nhân nghi ngờ mình?
Châu Như Chương đáp: “Phải, cả mẹ ta cũng ở đó, còn cả rất nhiều nữ quyển nữa.”
Ngụy Nguyên Kham hỏi tiếp: “Ta xem tài liệu vụ án, là cô đi cùng Cổ đại tiểu thư đến thiền phòng, sau khi tới thiên phòng cô đã đi đâu?”
Nhắc tới chuyện này, sắc mặt Lâm phu nhân hơi khó coi. Lúc ấy Châu tam phu nhân bảo Châu Như Chương đi thay quần áo với Châu Châu, Châu Như Chương lại vứt Châu Châu ở thiền phòng rồi bỏ đi. Châu Châu xảy
ra chuyện, Châu Như Chương giả vờ quan tâm, nói trước mặt mọi người rằng Châu Châu bị người ta ôm ấp..
Đúng rồi, nếu không phải Ngụy đại nhân nhắc đến chuyện này thì bà cũng quên mất, rốt cuộc vị Ngụy đại nhân này có động tay động chân với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481414/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.