Không biết đến khi nào hắn mới có thể được sống những ngày tháng thần tiên như thế đây.
Sơ Cửu chấn chỉnh tinh thần, thôn dân đang ở trước mặt rồi, hắn phải lên dây tinh thần mới được.
Nhiếp Thầm nhìn xuống bờ ruộng, trên bờ ruộng có không ít người đang đi lại, nhìn qua đều là phụ nữ và người già.
Lạ thật, giờ này đi thu hoạch ngô cũng hơi sớm rồi đó, hơn nữa những công việc như thế này sao lại không có đàn ông làm?
Đúng là có điểm bất thường.
Không biết Sơ Cửu đã đứng sau Nhiếp Thẩm từ lúc nào, giống như tùy tùng của Nhiếp Thẩm vậy.
Hai người bắt đầu đi về phía những người đó.
...
Cố Minh Châu ngủ rất ngon, Lâm thái phu nhân và ma ma quản sự không dám gọi cô dậy, bởi Cổ đại tiểu thư này có tật nếu ngủ không ngon sẽ không ngừng kêu gào ầm ĩ, luôn khiến người khác không thể sống yên.
Lâm phu nhân đến tìm, thấy dáng vẻ này của con gái thì không khỏi đau lòng: “Sao mới thể này đã ngủ rồi?” Bà vội vàng sai người cẩn thận chuyển Cố Minh Châu sang sập mềm ở phòng bên cạnh rồi ngồi đó trông.
Nhìn thấy hai mẹ con này, Lâm thái phu nhân tỏ vẻ tiếc hận, phủ Hoài Viễn hầu đã ra nông nỗi này rồi nhưng hình như bọn họ lại chẳng hề sốt ruột.
Lâm thái phu nhân tức giận trở về phòng.
Ma ma quản sự cũng vội tới xoa bóp vai cho Lâm thái phu nhân: “Thái phu nhân đừng tức giận mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481393/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.