Thôi Trinh quay về tiền viện nghỉ ngơi một lát rồi mới biết Thôi tứ lão gia đã hỏi hắn mấy lần.
Sửa soạn đơn giản xong xuôi, Thôi Trinh cho người mời Thôi tứ lão gia vào.
“Hầu gia.” Thôi tứ lão gia hành lễ trước.
Thôi Trinh gật gật đầu, tỏ ý bảo Thôi tứ lão gia ngồi xuống: Không phải tứ ca đã đến điền trang rồi ư? Sao lại trở về đột ngột?”
Thôi tứ lão gia đáp: “Dạo gần đây phủ Thái Nguyên không được yên bình, ta nghe tin biết mấy ngày nay Hầu gia sẽ về nhà từ đường, nữ quyến nhà họ Châu cũng đến nhà, ngẫm nghĩ một hồi cảm thấy không yên tâm nên cho quản gia đến điền trang giải quyết công việc trước. Vừa đến đã nghe được chuyện ở chùa Kim Tháp, đúng là kinh hãi đến mức toát mồ hôi.”
Dứt lời, Thôi tứ lão gia nhìn Thôi Trinh, gương mặt hắn vẫn bình tĩnh làm người ta không thể nhìn ra cảm xúc.
“Khoảng thời gian này phải cẩn thận một chút.” Thôi Trinh đáp: “Ta không muốn nhà họ Thôi xảy ra chuyện vào lúc này.”
Thôi tứ lão gia thầm giật mình nhưng không hề thể hiện ra ngoài mặt: “Lát nữa ta sẽ về tộc một chuyến, dặn dò con cháu trong tộc. Mấy năm nay Hầu gia chống chọi bên ngoài, phần lớn con cháu trong tộc đều đọc sách, hiểu lễ nghĩa, ắt hẳn sẽ không gây việc gì. Nếu như người bên phía Hầu gia không đủ thì có thể chọn ra ít người trong tộc tới giúp đỡ.”
“Không cần đâu.” Thôi Trinh đáp: “Ta vẫn đối phó được, ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481385/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.