Bàn chân mẫn cảm bị nắm trong tay, lại ngâm trong nước ấm, toàn bộ giác quan của Hoắc Vân Thâm đều tập trung vào hai chân, nhất thời, cũng không nghĩ ra lời gì để chất vấn.
Hơn nữa bằng quan hệ giữa hai người mà nói, bản thân tựa như một ngoại thất* được nuôi bên ngoài, không thể để người khác biết. Nếu là phụ nữ còn dễ nói, bị Sở gia phát hiện nhiều lắm thì là cắt đứt liên lạc, nhưng mình lại là đàn ông, cũng không biết Sở gia sẽ như thế nào.
(*Phụ nữ chưa cưới hỏi chính thức nhưng sinh với người ta hoạt như vợ chồng.)
Có đôi khi nghĩ tới những thứ này, Hoắc Vân Thâm cảm thấy lòng nặng trĩu.
Hạnh phúc của Y và Sở Tuyên, là hạnh phúc trộm được.
“Em đừng buồn.” Sở Tuyên là người sâu sắc, như thế nào không biết những áp lực cùng bất an trong lòng người này. Nhưng hắn hiện tại là cánh không có gió, rất nhiều chuyện cần phải từ từ mà đến.
Hắn không muốn buông tay Hoắc Vân Thâm, nhà bên kia cũng phải xử lý cho tốt, cần phải có cả một quá trình.
“Anh nói rồi, sẽ vĩnh viễn đối tốt với em, mặc kệ phát sinh chuyện gì.” Sở Tuyên đối xử ôn nhu với y, trong nửa tháng này, đã làm đến độ nhuần nhuyễn.
“Em tin anh.” Mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, Hoắc Vân Thâm vẫn một lời này.
“Ừ, thân thể em gần đây tốt hơn nhiều rồi, anh rất mừng.” Từ lần trước cùng Hoắc Vân Thâm da thịt gần gũi, về sau Sở Tuyên tận lực khắc chế, không chân chính chạm đến y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mot-nam-quy-theo-doi-lam-sao-gio/1338548/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.