Hắn nhìn thấy Hoắc Vân Thâm muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nói ra câu ‘muốn’ kia, liền nói với Hoắc Vân Thâm: “Sau này một ngày ba bữa của cậu, tôi sẽ phân phó phòng bếp, cẩn thận làm cho cậu.” Sau đó mới nhìn đồng hồ: “Hiện tại không còn sớm, tôi đi sắc thuốc cho cậu.”
Thuận tiện sắp xếp chỗ ở của mình một chút…
Ra khóa viện, trực tiếp đi tìm Trần quản gia.
Không nghĩ tới Sở Tuyên là nghiêm túc, Trần quản gia suy tư một lát, thầm nghĩ, nếu như đại thiếu gia không bài xích vị bác sĩ trẻ tuổi này, như vậy chẳng bằng để bác sĩ ở cạnh sương phòng đại thiếu gia.
Ngay sau đó dẫn Sở Tuyên đi xem một vòng, gian phòng đều còn tốt, chỉ cần dọn dẹp một chút là người có thể ở.
Trần quản gia gọi hai người tới đây, tay chân lanh lẹ dọn dẹp sạch sẽ.
Hành lý Sở Tuyên mang tới là một cái rương mây nhỏ (*藤箱子),đồ đạc bên trong không nhiều lắm, chỉ có mấy bộ quần áo để thay dùng, sắp xếp rất dễ dàng.
Gần chạng vạng tối, Hoắc Vân Thâm ăn cơm tối trước, sau đó qua khoảng nửa tiếng thì uống thuốc.
Khi y uống thuốc xong, trong phòng đã bật đèn.
Dưới ánh đèn, y ngồi trên giường ánh mắt lập lòe, hoặc là nói nghi hoặc, bác sĩ sao còn chưa đi? Lúc nào thì mới đi?
Cuối cùng Sở Tuyên cũng làm xong mọi thứ, đi tới nói với y: “Nếu cậu mệt, trước ngủ một giấc.” Sau đó mới bế y đi toilet một chuyến, quay về đặt y nằm xuống, đắp kín chăn.
Nhìn bóng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mot-nam-quy-theo-doi-lam-sao-gio/1338540/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.