*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đầu hạ năm 2013, đại học y XX, phòng ngủ 301.
Một nam sinh tuấn tú tướng tá cao gầy, mặc quần jean áo sơ mi trắng, trong tay ôm một chồng chăn màn, đi tới phòng ngủ. Hắn nhìn bạn cùng phòng đang đánh bài, một bên đặt chăn màn xuống một bên nói: “Trời muốn mưa rồi, các cậu không đi thu chăn màn hả?”
Đám bạn cùng phòng nhìn ban công trước mặt, sắc trời quả nhiên âm u.
“Thật vất vả mới bốc được bài ngon, Sở Tuyên, cậu thu xuống hộ bọn tớ đi, sau này bọn tớ thu giúp cậu.”
Bạn cùng phòng cũng không phải người cực phẩm, Sở Tuyên không nghĩ nhiều liền nói được, gật gật đầu lên sân thượng.
Thời tiết thay đổi thất thường, đột nhiên nổi lên gió lớn. Một tấm ga giường của đồng học bị gió thổi bay, Sở Tuyên vội vàng đuổi theo, chân bị vấp một cái, mắt tối sầm không còn biết được gì nữa.
Hơn hai mươi năm trước, Tây Kiều, đại trạch Hoắc gia.
Lúc này đã không còn bao nhiêu người ở, nhưng tòa nhà có người quản lý, cũng không hiện ra quá mức vắng vẻ.
“Tối hôm qua đại thiếu gia phát bệnh, ài.”
“Nghe nói lão gia mời bác sĩ mới, không biết như thế nào…”
“Nhìn xem.”
Trong lúc Sở Tuyên đang mê mang, nghe thấy có người nói chuyện. Mở mắt ra, phát hiện dọc theo đường, cảnh sắc xung quanh xinh đẹp cổ xưa, trên người mặc blu trắng (*白大褂),tay mang theo… hòm thuốc?
“Mình đang nằm mơ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mot-nam-quy-theo-doi-lam-sao-gio/1338538/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.