Trời đã sáng, quỷ tối qua thân thiết với mình, liền biến thành thi thể không động đậy như trước.
Mục nát, gầy khô, tràn đầy tử khí cùng âm khí.
Mà tay chân y khô héo, lại kề sát làn da ấm áp, thẳng đến khi chủ nhân tỉnh lại.
Sở Tuyên nhìn y, đồng tử chậm rãi phóng lớn, bởi vì lùi về sau đột ngột mà dẫn đến lộn nhào xuống giường.
“…”
Vẫn còn xúc cảm thi thể dán lên da, khiến hắn nổi hết cả da gà da ốc.
Nói cho cùng người quỷ khác đường, mặc kệ Hoắc Vân Thâm sẽ không làm tổn thương hắn, Sở Tuyên vẫn là sợ hãi.
Nếu có thể trải qua cuộc sống bình thường, ai nguyện ý lấy một con quỷ, ai lại nguyện ý cùng quỷ ôm ôm hôn hôn, mỗi ngày cung cấp dương khí cho nó?
Sở Tuyên là không có cách nào, hắn thở dài, lau mồ hôi trên trán, bò dậy khỏi mặt đất.
Hôm nay vẫn là ngày đi làm, hắn đưa mắt nhìn đồng hồ, mới hơn bảy giờ rưỡi, còn nửa giờ nữa là đến giờ đi làm.
Sở Tuyên vội vàng ổn định tinh thần, vào phòng tắm rửa mặt thay quần áo.
Trước khi ra cửa, quét mắt qua, nhìn thấy cây lược gỗ trên bàn, hắn đi qua cầm lên, đặt trong túi áo mang theo bên mình.
Thời điểm đi qua bàn thờ, thắp cho Hoắc Vân Thâm nén nhang.
Đến tiệm cơm dưới lầu mua một phần ăn sáng, bỏ ra chừng mười phút thì ăn xong, còn khoảng mười phút đi đến bệnh viện, thời gian vừa vặn.
Ban ngày, chung quanh đều hết sức bình thường, sẽ không phải nhìn thấy quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mot-nam-quy-theo-doi-lam-sao-gio/1338510/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.