Có người đang đuổi theo ở đằng sau, là một nhóm mặc đồ đen đang dí mấy sinh viên sợ hãi chạy tán loạn. 
Cô ngoáy đầu lại cố kiếm tìm ai đó. 
Nhận ra được nỗi lo của cô, hắn vừa chạy vừa giữ hơi thở nói, "Yên tâm, bọn họ hiện tại đã ổn, có lẽ đang lẩn trốn ở nơi an toàn rồi" 
"Tôi có định vị trên tay", trước khi tách nhau ra, Tinh Kỳ đã đưa cho Mạc Niên một cái đồng hồ định vị, hắn đưa tay mình ra cho cô xem. 
Dương Tuyết gật đầu an tâm, trong lòng thấy nhẹ nhõm hẳn, ánh mắt nhìn Mạc Niên cũng dịu đi hơn. Hắn lo lắng mọi thứ quá chu toàn, đến nỗi cô không còn gì để bắt bẻ. 
Hai người sau đó quyết định kéo nhau chạy tới một chân núi, định bụng sẽ trú ẩn ở khu vực bên dưới, vì nơi đó được rừng cây che chắn kĩ càng, trên cao khó quan sát, mà có lần bụi cũng không khả quan. 
"Lại đây" 
Hắn nói ra suy đoán của mình, "Khi tàn sát xong chúng sẽ thả những người sống sót được đi, sau đó lấy cớ là tìm người giả mạo" 
Dương Tuyết tìm một cục đá lồi lớn ngồi xuống đăm chiêu, cắm chống lên bàn 
tay mảnh khảnh, "Tôi thắc mắc họ giết nhiều người như vậy để làm gì" 
Không biết còn thế lực nào nhúng tay vào vụ việc này không. 
Dừng chân chưa được bao lâu, số cô và hắn định sẵn là ngựa, chạy suốt ngày, nghỉ ngơi một chút sau đó lại bị rượt. 
Chúng đuổi tới rồi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-truong-marrik/3722647/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.