Cô y tá hỏi lại:
- Bạn cô là người thân của bác sĩ Hoàng Nam à?
- Dạ không.
Cô y tá ngạc nhiên:
- Vậy sao được ưu tiên?
- Không giấu gì chị, bạn trai của nhỏ bạn em là bạn của bác sĩ Nam.
- À! Là người đàn ông nói chuyện với bác sĩ Nam ấy hả?
- Vâng.
- Ông ta khá nhỉ!
- Tất nhiên rồi.
Hải Yến khoe:
- Anh ấy là tổng giám đốc một công ty có tầm cỡ mà.
- Bạn cô có phước quá.
- Vâng!
Hải Yến nhoẻn miệng cười. Cô bước đến nhìn Lạc Đình:
- Bạn em bao giờ mới tỉnh lại?
- Hết thuốc mê, khoảng mười lăm phút sau. Thôi, cô ở lại với bạn cô nhé, tôi đi làm việc đây.
- Vâng. Cám ơn chị.
Cô y tá ra ngoài, Hải Yến ngồi bên cạnh giường của bạn:
- Mày thật may mắn đấy Lạc Đình. Chỉ bị thương ở vai thôi. Nếu nặng hơn nữa, tao không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Cô đặt nhẹ tay lên tay bạn.
- Thấy anh Nguyên lo lắng cho mày, tao yên tâm rồi. Có anh ấy bên cạnh, mày sẽ không phải làm điều gì đó một mình nữa. Tao mong đây chính là hạnh phúc của mày.
Cánh cửa phong được đấy nhẹ, Bách Nguyên bước vào:
- Lạc Đình tỉnh chưa Hải Yến?
- Dạ, chưa anh. Cô y tá nói phải đợi hết thuốc mê.
- Tốt rồi!
Hải Yến né qua để cho Bách Nguyên đến bên chỗ Lạc Đình. Chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tinh-yeu/2859793/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.